BÁN DƯ CÂN ĐỦ?

Một người bạn của mình kể, nếu vào chợ Thái Lan mua gạo, khi ta mua 1 kg, họ sẽ cân cho ta 1,05 kg. Nếu hỏi họ tại sao, thì họ trả lời, phần dư đó để phòng cho sự co ngót của hạt gạo.

Tương tự như vậy, nếu bạn hay vào mua hàng ở khu quận 5 TP.HCM, bạn sẽ thấy người ta hay bán dư ra phần hàng hóa. Nếu mua 10 cái bong bóng, bạn có thể nhận được 12 cái, với lý do người bán phòng bị có bong bóng bị thủng. Nếu bạn mua 10 cây mía hay 10 trái dừa, bạn sẽ thường nhận được 12.

Thói quen bán dư này cũng rất phổ biến ở miền Tây Nam bộ, vì người dân quen gọi chục là 12 chứ không phải 10.

Tất cả là một thói quen gọi là bán dư, vì người bán hàng muốn thuận lợi được lòng người mua. Ai cũng dễ hiểu rằng, nếu mua hàng mà nhận được nhiều hơn, chắc chắn tâm lý sẽ dễ chịu vô cùng.

Chúng ta chọn bán thiếu cân điêu hay bán dư cân đủ?
Thậm chí tâm lý mua bán dư này, còn thể hiện ở những chi tiết nhỏ hơn. Đơn giản một đứa trẻ mua bánh chuối chiên, người bán khéo bày ra mấy cái bánh để đứa trẻ nhìn, và sẽ chọn gắp một cái to nhất, với câu nói “cô bán con cái này nó to hơn nè”. Đứa trẻ ấy, nhất định sẽ quay lại để mua bánh chuối chiên.

Với người dân miền Trung, dĩ nhiên không có sự bán dư ấy. Nhưng mua hàng ở người miền Trung, người ta sẽ được bảo đảm việc cân đủ. Đủ, có nghĩa là rất chính xác về trọng lượng, số lượng, kích cỡ món hàng. Người bán sẽ rất chi li để chỉ cho người mua thấy, món hàng họ trao, đã được cân đong chính xác thế nào. Để nếu có sự dư dôi, người bán hàng có lấy thêm một ít tiền, người mua cũng rất vui vẻ. Tính chính xác trong thói quen mua bán của người miền Trung sẽ giúp người mua an tâm thật sự, không sợ bị tráo gian gì.

Những đặc điểm mua bán ấy, đã thành hình từ nhiều năm, qua nhiều thế hệ, và đến hôm nay, trong cơ chế thị trường, bắt đầu có sự giao thoa.

Ngày hôm nay, khi bước vào một cửa hàng mua hàng, ở TP.HCM hay Đà Nẵng, người ta cũng thấy người bán xác định ngay từ đầu, là cân đủ, đếm đủ. Dựa vào tâm lý chính xác, không vay nợ của người miền Trung, cân đủ là nguyên tắc số một để tuân thủ đã. Sau đó, người bán sẽ nhấn mạnh sự cho thêm. Người bán sẽ giao thêm một phần hàng hóa, hay giảm chút tiền, với lý do “khuyến mãi”, là khách hàng quen, là anh chị vui vẻ nên tôi bớt lời… Qua đó, việc bán dư được xác lập và đem lại niềm vui thích cho người mua.

Vấn đề ở chỗ, là bán dư, hay cân đủ, cũng sẽ khiến việc mua bán, giao tiếp trở nên thuận lợi hơn, người mua kẻ bán đều vui vẻ hào hứng với nhau. Ấy gọi là kỹ thuật bán hàng khéo hơn, mà chung quy, điểm kết luận, chính là sự hài lòng của đôi bên, tạo một tập quán tốt, một quan hệ giao dịch tốt.

Ấy là một điều tốt, mà mọi người, trong cuộc sống hôm nay, nên lưu ý.

Chúng ta chọn giữa bán thiếu cân điêu, với bán dư cân đủ, điều nào là điều tốt?

Mới hơn Cũ hơn